Gửi người đi Paris – Tố Hữu
Đánh đàm Nam Bắc - hai tay
Anh đi, muôn dặm trời Tây gập ghềnh
Chúc anh bền sức đấu tranh
Ngày về, kết quả đôi cành Bắc-Nam.
Đánh đàm Nam Bắc - hai tay
Anh đi, muôn dặm trời Tây gập ghềnh
Chúc anh bền sức đấu tranh
Ngày về, kết quả đôi cành Bắc-Nam.
Ôi sáng xuân nay, như lưỡi gươm trần sáng quắc
Rạo rực lòng ta, trống trận Quang Trung
Tổ quốc giục cả hai miền Nam Bắc
Hãy xung phong! Hỡi mùa xuân 67 anh hùng!
Trung Hoa ơi Trung Hoa!
Người đi đâu? Chiều tà
Nghe Lỗ Tấn gào thét
Ăn thịt người, còn a?
Vì Độc lập, Tự do, núi sông hùng vĩ
Vì thiêng liêng giá trị Con Người
Vì muôn đời hoa lá xanh tươi
Ta quyết thắng. Giành mùa xuân đẹp nhất.
Ôi! Sống như Anh, sống trọn đời
Sáng trong như ngọc, một con Người!
Thanh ơi! Anh mất rồi chăng đấy ?
Cứ thấy như Anh nở miệng cười!
"Nghề" bí thư, đâu chuyện giấy tờ!
Lắng nghe cuộc sống gọi từng giờ
Phải đâu tim cũng thành khuôn dấu ?
Càng thấu nhân tình nên vần thơ!
Phải mấy hoa hồng, một giọt hương
Phải bao núi đá, hạt kim cương
Hỡi ai, số phận yêu thương ấy
Được mấy tri âm, bấy dặm đường...
Đạn bom giặc Mỹ phá ngày đêm
Trường học rời xa, phố vắng thêm
Đường sấu lâu rồi im tiếng guốc
Xuân về, táo rụng nhớ đàn em...
O du kích nhỏ giương cao súng
Thằng Mỹ lênh khênh bước cúi đầu
Ra thế! To gan hơn béo bụng
Anh hùng đâu cứ phải mày râu!
Xuân ở miền Nam có nóng không?
Tết nay dưa hấu chín đầy đồng
Đoàn xe kia chạy đâu nhanh thế?
Lá nguỵ trang reo, cuốn lại hồng...