Nắng mới – Lưu Trọng Lư
Mỗi lần nắng mới hắt bên song.
Xao xác gà trưa gáy não nùng;
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không.
Mỗi lần nắng mới hắt bên song.
Xao xác gà trưa gáy não nùng;
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không.
Hôm qua bạn ạ! Ta chiêm bao:
Gò ngựa bên sông, dưới gốc đào;
Sớm ấy, đông qua đào chín ửng,
Ta trèo vin hái trên cành cao.
Người thì vì Tổ quốc cơ cực
Người thì vì chồng nặng gánh đau thương
Người thì vì con trái tim luôn co thắt
Chao ôi
Con tắc kè rắc lên vọng gác thời gian
Đâu chỉ tiếng nấc
Em có nghe trong tiếng lá bay nghiêng
Có cả tiếng cựa mình tắc kè chờ hoa nở
Đây ánh sáng lạnh giữa bàn tay
Còn sót lại của ngôi sao mờ đã tắt
Và còn đây những hạt nước mắt
Của thế kỷ vừa qua
Mới đó xài xong tuổi 80
Nhìn xuống đôi chân
giầy vẹt gót
Trông lên vẫn lớp lớp hoa bay
Thừa lương khách đã vắng,
Trời nước mênh mông
Duy còn bốn mắt nhìn nhau: lặng
Trên cát vô tình vạch chữ "Vân"
Đã trong tư thế nghê kình
Dám cầm gương, tự sửa mình trước gương
Lại vì hai tiếng "yêu thương"
Gian nan trăm trận phá đường mà lên
Từ chiến địa trở về
Ngủ một đêm Đèo gió
Trăng như vừng gương nhỏ
Trên tay em gái sàn