Lấy lẽ – Tú Xương
Hầu hạ đã cam phần cát luỹ
Nhặt khoan còn ỏm tiếng Hà Đông
Ai về nhắn bảo đàn em nhé
Có ế thì tu, chớ chớ chung!
Hầu hạ đã cam phần cát luỹ
Nhặt khoan còn ỏm tiếng Hà Đông
Ai về nhắn bảo đàn em nhé
Có ế thì tu, chớ chớ chung!
Ấy bởi lầm về anh bợm gốc
Thôi đừng trách lẫn tại ông tơ
Lời này nhắn bảo người son phấn
Nghĩ mối sầu kia đã biết chưa?
Nào cứ bao nhiêu, liền khúc ruột
Thôi đừng đeo đuổi, phất chân lông
Kìa câu đói ngủ gương còn đó
Xin chớ như ai chết cả ông
Mợ bảo vần Tây chẳng khó gì!
Cho tiền đi học để chờ thì.
Thôi thôi lạy mợ "xanh căng" lạy.
Mả tổ tôi không táng bút chì!
Bạn ác không vay mà thúc lãi
Thói thành dầu lịch cũng thành keo
Thôi thôi xin kiếu cô từ đấy
Chiều đãi thì tôi cũng... váo đèo
Có mẹ tưởng là vui gượng lại
Không chồng hồ dễ sống chi lâu!
Bắc thang lên hỏi ông cầm sổ
Thăm thẳm mù xanh ngắt một màu
Cây tương tư héo, chồng rầu rĩ
Thuyền độ sinh đưa, Phật rước mời
Những muốn dựng bia toan kỷ niệm
Lòng anh thương xót, xiết bao nguôi!
Khách năm ba kẻ bi bô nói,
Gái một vài cô ngấp nghé trông.
Có phải nhà thuê ông tậu quách,
Ở đây gần chợ lại gần sông.
Cũng hèo cũng quất
Ăn, cậu cũng "thời"
Ngủ, bà cũng "giấc"
Tháng rét quạt lông
Mong gì nhà nước còn thi nữa,
Biết rõ anh em chẳng chắc rồi.
Mũ áo biển cờ, làng có đất,
Ô hay! Hương vận mãi chưa hồi!