I

Những hàng cây chạy suốt xóm thôn
Những hàng cây dọc đường quốc lộ.
Những hàng cây đi biếc dòng mương
Những hàng cây xanh đồi, rợp chợ.

Bạch dàn lá liễu, phi lao thanh thanh…
Xà cừ lên thẳng, xoan nhãn vươn cành.
Những hàng cây từ vườn ươm phụ lão.
Theo lệnh Bác Hồ, trải khắp quê xanh.

Tôi đã nghe cây hát giữa chiều.
Rặng xoan đào rắc tim hoa yêu
-Em sẽ nâng mái nhà ai hạnh phúc.

Tiếng xà cừ đêm đêm mơ ước:
– Về dỡ hầm lò nghe sóng nỗi than đen.

Tiếng bạch đàn nhớ mãi đáng con thuyền
– Trương Chi xưa ca bài ca nước mắt.
Thuyền nay sẽ ra khơi bát ngát.
Giữa biền trời, tình yêu bao la.

Phi lao reo. vạt áo mỏng hơn tơ.
Gió tung quẩn quanh mình người đẹp.
Và trang giấy ngời vần thơ, điệu hát.
Ôi ước mơ hàng cây đang lên xanh.

II

Bỗng chiều nay nước dò mông mênh…
Cây đứng giữ con đường hợp tác.
Muôn trùng sóng cuốn băng làng mạc
Cây vặn mình ôm trọn vòng dê.

Giữa trắng băng cây đứng chỉ lồi về.
Cành vươn đỡ ba-lô, túi, bị
Cành đón bu gà, cành treo nôi trẻ.
Mặt trời tà, người ngoi ngóp ôm cây.

Cành ghép nâng cuộc sống đợi ngày.
Cành sưởi ấm lán, lều gió trăng.
Cây giữ thừng trâu, cây ôm rọ lợn.
Cây đón thuyền về dưa gạo muối vào dần.

Những bạch đàn gẫy hết thân cành.
Những phi lao không còn nửa ngọn.
Những xà cừ, những xoan dào tạt sóng.
Vẫn như người lính đứng hiên ngang.

Ôi! tình Bác yêu thương vẫn trùm bóng xóm làng!
Và ước mơ xưa cây dang thầm thì vượt sóng!

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Để lại một bình luận