Gió thiệt đa tình hôn mặt hoa,
Thơm tho mùi thịt bắt say ngà!
Gió đi chới với trong khung trắng
Lộ nửa vần thơ, nửa điệu ca.
Tôi ráp lại xem. Ồ sự lạ!
Một người thiếu nữ hiện trong trăng.
Khăn hồng chùi lệ ngấn đôi mắt;
Da thịt phô bầy ý tuyết băng.
Nường hé môi ra. Bay điệu nhạc
Mắt như xuân mà ngọt tợ hương:
Ôi sao là khúc Ba sinh luỵ
Rào rạt như đầy nỗi cảm thương!
Tiếng ngọc, màu trăng quấn quít nường
Phút giây người bộ mỏng như sương.
– Nường tan ra nhạc? – Tan ra nhạc!
Khung trắng trời mây trắng lạ thường!