“Rót chén này rồi chén nữa đi,
“Có hương trong ấy, uống li bì…
“Cho thơm cả miệng – hàm răng khớp
“Có chảy trong lòng suối biệt ly!
“Ngô Cơ! Nàng hãy rót cho mau
“Rượu mới kề môi đã nổi màu:
“Ta thấy hình nàng thu gọn lại
“Có đôi mắt biếc của mùa thu!
“Nốc chén này còn chén nữa đây
“Mộng bay ngàn dặm với thơ bay…
“Xưa tê một chuyến lên cung Quảng
“Mê luyến cho ai bạc tháng ngày!”
Người say uống bao dòng tinh huyết,
Mà đêm nhung nhẹ lướt giải đồi mây
Người muốn cho bao lời ca bi thiết
Chiếm muôn hồn như một khúc say ngây.
Đây bóng lá ánh trăng nhồm sấp ngã
– Một cô hồn có lẽ thoáng đi qua
Sao lốm đốm trên cây nằm lả tả.
Một chuỗi cười rồ rộ ở trong hoa.
Tiếng cười vừa mới ngắt.
Sóng vàng nối lao xao:
Có người đương đuổi bắt
Ma men bên suối đào…
Rạng mai có kẻ đi về đấy:
Ôi! Người say rượu chết nằm queo!
Ngọc sương nức nở tan thành lệ!
Hơi rượu say nồng vẫn quyện theo!