Thôi sáng hung rồi em hãy đi
Tự nhiên em nhá! Chớ buồn chi.
Suốt ngày nhắc nhở em từng phút
Anh đoán thuyền em đến bến gì.

Này lúc bên đường bóng đứng trưa
Thuyền em qua thác sóng xô lùa
Sông êm, bãi cát con cò đứng.
Khỏi vực, lòng em hết sợ chưa?

Tới ngã ba sông, nước bốn bề,
Nửa chiều gà lạ gáy bên đê.
Làng xa lặng lẽ sau tre trúc;
Bến cũ thuyền em sắp ghé về

Khi bóng hoàng hôn phủ núi xa,
Khi niềm mơ tưởng vướng chân, và
Khi cầm không được anh ngồi khóc;
Ấy lúc em tôi đã tới nhà.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (2 votes, trung bình: 5,00/5)
Loading...

Để lại một bình luận