Gió một hướng là buồn năm bảy điệu
Mây một tầng vạn nẻo đất sầu đen
Em một bước lòng anh trăm phía héo
Gặp nhau chi cho để lại u phiền
Giọng em vang vọng trời quê Huế
Nhẹ thoảng, trong veo, mà xốn xang
Nồng cháy như mồi thông núi Ngự
Giọng em nửa thực, nửa mơ màng
Chỉ một lần nghe đủ nhớ đời
Huống chi anh được đón bao lời
Bâng khuâng em nói trong chiều lạnh
Ngơ ngẩn lòng ta Huế, Huế ơi!
1942