Lửa quanh đời đốt trắng hồn ta
Gió vô biên về tự xứ đêm xa
Xương ta mai trắng trong vòm lửa
Đốt cháy từ xưa mấy nghiệp tà
Quanh đời lửa cháy tự nghìn kiếp
Lửa thức bao la, đời ngủ thiếp
Đời ngủ cho yên, mộng cho hay
Chớ ngại giường con cùng võng hẹp
Lửa quanh đời đốt trắng hồn ta
Tâm tư bừng sáng nẻo đêm xa
Dậy thôi đời! Sao tàn trong vô tận
Vang dội u minh một tiếng gà
Quanh đời lửa cháy tự nghìn kiếp
Nhà kín, đời đau, cửa vội khép
Riêng ta mang lấy lửa vào đầu
Sáu cõi nghìn đời lòng hiểu thấu
Ta vui vô hạn, buồn vô hạn
Bởi lửa vô cùng ôm lấy trán
Lửa dạy cô đơn bậc tuyệt vời
Đốt cháy hồn ta lửa quanh đời
1940 (Chùm thơ uất)