Khi mà, dòng đã xa sông
Thì trăng vẫn chiếu buồn trong tháng ngày
Khi mà, chim đã xa bay
Thì cây vẫn trái tình hoài trông mong
Khi mà, mồ cỏ thu đông
Thì xuân xanh vẫn phượng hồng hè xưa
Khi mà, lạnh bếp tàn tro
Me long lanh lá rừng chưa hết ngàn
Đường duy tân – chợ bến thành
Chân ai thả bộ còn in khoé cười
Đời quên sao có ngậm ngùi
Đời nhớ sao lại có người cố quên?