Có những nụ cười rất dễ thương
Như hoa cười sớm ngát hồng hương
Rồi, theo dời buổi sang ngày, tháng
Những nụ cười kia sẽ… thảm thương!
Có những nụ cười không hé môi
Gửi thầm đi một chút duyên thôi
Rồi, theo mưa nắng vô chừng đỗi
Những nụ cười kia sẽ tả tơi!
Có người ngẫu hiện rất mong manh
Gió nhẹ nhàng đau cuống lá xanh
Tình nhẹ nhàng khơi từng nhựa sống
Sầu tinh khôi trẩy nụ đầu cành!
Có người thuỷ mạc bước ra tranh
Tay măng dài ngón chép tâm kinh
Có con chim hót trên sông tóc
Hài điệu thiên nhiên với hữu tình…
Hỡi người nhỏ nhẹ gót chân sen
Cành nhánh hồn tôi rất yếu mềm
Những nụ cười tôi sầu tản mạn
Chỉ xin hài điệu với thiên nhiên…
Hỡi người sông tóc một dòng thơ
Những nụ cười tôi nở đoá sầu
Những đoá sầu tôi xin trang điểm
Cho dòng sông tóc chảy vào… tơ…