Em bé và mặt trăng – Huy Cận
Mẹ đùa con dưới trăng trong,
Trăng cao con với, mẹ bồng lên cao.
Bé đà hái được trăng nào
Mà nghe lòng mẹ rào rào cánh trăng.
Mẹ đùa con dưới trăng trong,
Trăng cao con với, mẹ bồng lên cao.
Bé đà hái được trăng nào
Mà nghe lòng mẹ rào rào cánh trăng.
Con chim chiền chiện
Hồn xanh quê nhà
Sáng nay lại hót
Tưng bừng lòng ta
Chong chóng cũng ngủ
Lúc nào không hay
Thỉnh thoảng tay trở
Tỉnh bừng lại quay.
Bé gọi con dế
Quen nấp đầu hồi
Dế kêu the thé:
Giật mình, bưởi rơi.
Xuân nảy chồi cao bừng ngọn nến
Chân tay ta mọc đó rồi chăng?
Mạch đời muôn thuở xuyên thâu biển
Đập với lòng ta nhịp vĩnh hằng
Chim hót vòm xanh hương dậy đất
Hôm nay vũ trụ mở huy hoàng
Đi ra hoa bướm không tin trước
Sực nhớ đêm rồi đã ngủ lang
Giã từ, từ giã hoa ân ái
Một nửa tàn phai, một nửa tươi
Môi cắn máu thâm cho khỏi khóc
Yêu em anh lại ngẩn ngơ cười
Đời bát ngát vít cành ngồi hỏi
Xuân đi đâu trăm lối ngổn ngang
Tin vui vừa giục lên đàng
Áo tơ mở cuộc nếp vàng mênh mông
Thời gian! Mãi mãi người là hương
Của muôn lòng đẹp vùng lên đường
Thờ người bao kẻ tìm vô tận
Bến lạ mà như về cố hương
Trời xanh ran lá biếc
Biển choá ngập buồm vàng
Gió thổi miền bất diệt
Mây tạnh đất hồng hoang.