Bức thư – Lưu Quang Thuận
Thấy em gọi gà buổi sáng
Thấy em gánh nước buổi chiều...
Ôi dòng chữ tím thương yêu
Em viết hãy còn run nét.
Thấy em gọi gà buổi sáng
Thấy em gánh nước buổi chiều...
Ôi dòng chữ tím thương yêu
Em viết hãy còn run nét.
Chỉ hai ngày vừa quen đạn lửa
Đã thay người “số bốn" ung dung.
Du kích vành đai trên tiền tuyến anh hùng
Thành dung sĩ trong mười giây bắn tỉa.
Chân đồi có giếng trong sao
Chị ra gánh nước em vào thổi cơm
Mở nồi khói bốc thơm thơm
Tay bưng lấy bát mà ơn Cụ Hồ
Mai kia đẵn xuống gỗ này
Song song cánh cửa đẹp tày lứa đôi;
Nhà cao cột sánh vai người
Thơm hương thớ gỗ tạc lời Bác khuyên.
Bếp sàn đốt lửa đêm đêm
Khăn thêu đã mấy đường kim dịu dàng?
Ai lên ta hỏi cô nàng
Đã khâu áo mới tặng chàng trai chưa?
Áo này quả trám thon thon
Thêm ba cúc tròn đính ở cầu vai
Hành quân áo ấm khuy cài
Bên anh suốt vụ đông dài có em
Triều đại hưng vong mười thế kỷ
Thăng Long ơi, rồng xưa có bay?
Nay người vô sản xây đời mới
Đẹp cả thành xưa, đẹp phố này
Là dân tộc kiên cường trăm thế hệ
Đã bầu tay lái mới giữa phong ba
Người thân yêu như lửa sáng trong nhà
Ngày nay tóc sương pha còn trẻ mãi
Thuyền dạo Động Đình muôn dặm chơi,
Quạ kêu, trăng lặn, nước mờ khơi.
Hàn san vẳng tiếng chuông chùa sớm,
Cây bến, đèn ngư, não mộng người!
Lòng tôi buồn bã từ hôm ấy
Và mỗi chiều thu nắng đẹp tàn
Nhìn cánh phù dung nơi bến vắng
Nhớ người thiếu phụ, nhớ yêu đương