Em có nghe thời gian trôi băng
Theo nước xoay bên trụ cầu đang sửa?
Em có nghe thời gian rung rinh nhánh lá
Khi chim non vỗ cánh ngập ngừng?
Nhạc sáu giờ xao động hoàng hôn
Em có nghe thời gian rập rờn bếp lửa?

Khi nắng rọi vào sương trên khóm lúa?
Cánh bèo dâu khắp ruộng nở chen nhau,
Trẻ nộp bài, vở xếp một chồng cao…
Bừng thôn xóm thời gian xanh biết mấy!
Khoảnh khắc hôm nay góp vào thế kỷ,
Trái tim người đánh nhịp tháng ngày qua.
Em hãy yêu giọt nắng đậm đà
Trên bẹ cải đầu thu trắng muốt.
Mương giạt sóng khi ngỗng đàn rẽ nước,
Rêu mái chùa cũng mượt ánh trời quang,
Trên nóc hầm hàng chuối đẻ cây con
Xanh nõn nuột với thời gian nóng bỏng
Từng giây phút hãy nghe chừng cuộc sống
Thở phập phồng trên mảnh đất yêu thương.

Anh cám ơn thời gian
Đưa chúng ta xa những ngày nô lệ,
Đưa chúng ta qua những dốc những đèo,
Sáng nghĩa đời như ngọn suối trong veo,
Chia nắm gạo của mồ hôi nước mắt.
Mùa bưởi chín xa nhau vào chiến dịch,
May áo con thơ bằng chiến lợi vải dù…

Buổi ta về đường phố Thủ đô
Viên gạch cũ rạng ngời năm tháng.
Trên đất nước từng quen bão lớn
Gốc tre già cườm lửa bánh chưng xanh,

Bản nghèo xưa nay điện sáng ân tình,
Dòng gang chảy, đồng quê thay giống lúa,
Đồi đất sỏi bạch đàn phơ phất lá,
Giọng nói con người trìu mến hơn xưa.
Màu tím dân gian tranh lợn tranh gà
Hay súng trường, phản lực… vẫn là ta
Đạn pháo tầm xa đếm ngày đếm tuổi.

Hoa khế bờ ao rụng vào khóm chuối,
Dường đôi lúc thời gian đi chậm rãi…
Ta chẳng giống ai xưa
hâm rượu luyến trăng tàn,
Ta thúc thời gian băng nhanh qua hố bom
Giết quân thù bằng tốc độ siêu âm
Khi chúng muốn đưa ta trở về tuổi đá.
Trên lũy tre xanh cánh cò bay lả,
Ta vẫn dặt dìu tiếng sáo nghìn năm
Nhưng vượt đường máu lửa, xóa đêm tăm
Ta phải thúc thời gian phi nước lớn.
Mẹ ở nhà buồng cau chưa hái xuống
Con trẻ xa vườn lúc trò hoa cau
Đã thành tay nung sát chữa cầu.
Cô gái dân quân học làm pháo thủ
Chỉ hai ngày vừa quen đạn lửa
Đã thay người “số bốn” ung dung.
Du kích vành đai trên tiền tuyến anh hùng
Thành dung sĩ trong mười giây bắn tỉa.

Hây nghe thời gian bi bô tiếng trẻ,
Hãy nghe sông xa nước đổ dập dồn.
Xe chuyển pháo rung đường xao động hoàng hôn,
Thời gian cám ơn ta
mặn nồng biết mấy.

2-10-1967

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Để lại một bình luận