Thóc về nhà máy Lương Yên
Máng dây tự động chuyền lên bốn tầng;
Máy xay nên gạo trắng ngần,
Vỏ trấu loại dần, cám mịn tách ra.
Rạng ngày vừa sắp đổi ca
Có anh thợ trẻ nhìn qua trấu vàng
Rón tay nhặt lấy nhẹ nhàng
Kim khâu một chiếc ngỡ ngàng… của ai?
Còn vương đoạn chỉ tơ dài
Kim xinh chắc đã vội cài lên khăn
Một ngày phơi thóc đầy sân,
Kim rơi thóc trộn mấy lần phủ sâu.
Thóc mùa phơi nỏ biết đâu
Xã viên đánh mất kim khâu ai đền?
Thóc vè nhà máy xui nên,
Kim rơi có đoạn chi bền vướng theo.
Lòng riêng thoáng nghĩ đôi điều…
Ước em có buổi mai chiều biết nhau.