Gửi em Lưu Quý Nhân
Đoàn Nhạc bình
Trời quê hương thân yêu mà bát ngát
Em đi trong gió lớn hát lời thương
Gửi theo chân người chiến sĩ lên đường…
Trên đỉnh núi có cành hoa nở trắng
Nhà em đâu, gạch nát xám màu vôi?
Cha em đâu, hun hút nẻo chân trời
Từ súng nổ mù khơi tin tức vắng?
Trên ảnh núi có cành hoa nở trắng
Bà ngoại em già không biết ẩn về đâu
Anh trai em chiến đấu ở khu nào?
Cành hoa trắng rung rinh cơn gió thổi
Trong lửa khói em hát lời thân ái
Vượt bao đèo bao núi
Hành lý nhẹ trên vai
Qua mùa hè nắng chói
Qua cả tháng đông dài
Em ghé lại rừng cây
Gội đầu trong nước suối.
Buông mái tóc xuống dòng trong cát sỏi
Lũ chim rừng thánh thót lời ca
Tay dầm lâu dưới nước
Nghe lạnh buốt làn da
Em ngẩng nhìn lên: đèo cao chất ngất
Sương bốc mù che anh núi chon von.
Vẫy trên cao: cành hoa trắng rập rờn.
1948