Ngón giai nhân – Bích Khê
Tiếng mau e ruột như cồn
Lại trong tiếng đục luống hờn bấy thân
Tình anh luỵ ngón giai nhân
Sống lìa nay được ấy ngần đoàn viên.
Tiếng mau e ruột như cồn
Lại trong tiếng đục luống hờn bấy thân
Tình anh luỵ ngón giai nhân
Sống lìa nay được ấy ngần đoàn viên.
Nghe tiếng dội rồi trở về non nước.
Đêm dài dặc ấy ai người tỉnh trước
Nắm chày kình đông dượt động cho kêu
May ra người tỉnh thức đều.
Rạng màu yên tiệc ngọc lung lay
Xa xa đường thoảng tiếng chân reo
Dặm cỏ ven đồi huê lác đác
Ngựa ai rung lạc tiếng trong veo.
Chén rồi lại chén nữa đây,
Núi không, đêm tịnh, nhỡ say chớ sầu!
Xuân thơm tuy hết mặc dầu,
Rượu ngon còn mãi khách lưu lại cùng.
Thi mộng: Xuân Hương nường đã đến
Thưa cô, dáng nguyệt tuyết còn vương
Tỉnh ra thì thấy mình trong mộng
Nửa mảnh trăng treo một mặt buồn.
Nàng Vệ Nữ theo nàng Vệ Nữ
Áo âm dương gió tóc thơm rừng
Người như nhạc trong xuân bằng nhạc
Thơ tình ròng đội báu linh lung!
Oanh mai ríu rít khúc trong hoa
Thỉnh thoảng chim vườn lại nhặt ca
Cô gái lầu son không phải lúc
Tình xuân tu trúc nhấn gần xa
Thang mây uốn khúc chồng non mộng
Nhạc gió dài hơi thổi luỵ sầu
Hạc vàng vút cánh về đâu tá?
Có phải bay về Hoàng Hạc lâu?
Hương đầy suối, cánh đào trôi,
Men khe cát trắng, cỏ thôi bơ sờ!
Sương mai, đèn gió mơ hồ,
Sông đành không chốn hỏi đò Lưu lang.
Một nhành mai trắng rung rinh ngọc,
Đôi cụm sao vàng lớt đớt bông.
Muốn thấy người xa trong giấc mộng,
Khuya lơ còn tựa ở bên song.