Đêm giông tố – Anh Thơ
Khắp làng xóm nhà nhà xiêu tốc mái
Mưa như tên vun vút bắn tung hoành
Từng hồi ốc rú dài trong sợ hãi
Trong gió gầm rin rít lũy tre xanh.
Khắp làng xóm nhà nhà xiêu tốc mái
Mưa như tên vun vút bắn tung hoành
Từng hồi ốc rú dài trong sợ hãi
Trong gió gầm rin rít lũy tre xanh.
Ngoài đê nắng một ông già xuống huyện,
Dắt ngựa chở rong tiếng nhạc đồng mong.
Nhưng trưa vắng không một thuyền ghé bến,
Không một mái chèo khua nắng đọng trên sông.
Ngoài đường lội một vài người về chợ
Trĩu gánh hàng như trĩu quang mưa.
Yên ổn nhất trong gian chuồng êm cỏ
Lũ lợn nằm mát mẻ ngủ quên trưa.
Ngoài bến nước sông xuôi ồ ạt gió,
Mưa lao mình qua những cánh buồm căng.
Các bô lão bơ phờ nghiêng búi tó
Cố ghìm thuyền trong sức chạy đương hăng.
Rồi chiều đến khi mặt trời lặn đỏ
Mây phương đoài tắm rực một bên sông.
Các cô gái đưa nhau thăm ruộng nỏ
Cuốn dây gầu chán nản tát đồng không.
Bỗng một loạt xu đồng reo xủng xoẻng
Nối theo cùng một loạt tiếng cười vui.
Cô gái lòa cúi đầu nghe bẽn lẽn.
Xúm quanh nàng những tiếng gọi đùa chơi.
Xôn xao quá! Trong tơ đồng yên quá!
Buồn xôn xao thức tỉnh những tâm hồn.
Đã chợp mộng trong lòng đêm êm ả;
Bật thở dài lành lạnh ý cô đơn.
Trong khi ấy, tiếng rao mời nhớn nhác,
Những hàng chè, hàng nước chạy va nhau.
Nhưng đắt nhất có chị hàng bán quạt
Ngồi trước đình không kịp đếm tiền xâu.
Ngoài đồng lúa một vài cô tát nước
Múc trăng lên theo tiếng hát mơ màng.
Thấp thoáng bóng trên sông đào phía trước.
Bọn trai làng bơi tắm nói cười vang.
Trên đê trắng, chỏm đầu phơ phất gió,
Lũ cu con mê mải chạy theo diều.
Bỏ mặc cả trâu, bò nằm vệ cỏ
Mắt mơ màng trông gió gợn hiu hiu.