Đêm xuân – Anh Thơ
Ngoài đồng vắng - trời đêm mà che nón?
Có hai người đi lẻn tới nương dâu.
Và lại có cả một đôi đom đóm
Bay dập dìu như muốn phải lòng nhau.
Ngoài đồng vắng - trời đêm mà che nón?
Có hai người đi lẻn tới nương dâu.
Và lại có cả một đôi đom đóm
Bay dập dìu như muốn phải lòng nhau.
Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm.
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.
Pháo rụng còn vương ngô hững hờ,
Bên rào loáng thoáng khói bay mơ
Có người qua xóm nhìn ngon mắt,
Xuân chín trên cành cam lẳng lơ.
Vì chưng vườn chủ tóc như suơng,
Gậy trúc chiều qua đã dắt đường
Thơ rượu say về tiên giới âý,
Vườn xưa để lạnh bóng trăng suông!
Nhắn với chim tu hú
Cha già vui đợi mong
Mười năm trong khói lửa
Má con dù nhạt hồng
Giờ một mình em ngắm liễu đây!
Thu chưa se sắt đã thân gầy.
Anh đi buổi mới mù mây nước
Chớp mắt hai mùa sương trắng bay!
Tua óng tơ ngà tha thướt gió,
Vành vàng lá lụa nắng tươi xinh.
Khuôn hoa e lệ trong khuôn nón,
Si mắt chàng trai liếc gửi tình.
Núi chập chùng cao nước uốn quanh,
Bãi dâu ngăn ngắt giải màu xanh.
Nhìn xa non nước chiều thu vắng,
Một mảnh tình riêng với một mình.
Lý Trần liên tiếp chiến công
Nhờ không ngại chết, nhờ không sợ nghèo
Dân quân xé núi băng đèo
Mồ hôi là hạt ngọc gieo sáng đời
Lòng tin khiến bậc thiên tài
Niềm tin tạo một bào thai nhiệm huyền
Cái nhân bản hóa thần tiên
À ơi thêm mối thiện duyên cho mình