Tặng Vương Xương Linh
Canh trăng sương dẫn phiên về,
Buồn thao thức đọng bốn phương nghiêm lâu;
Sân mê ngậm bóng cây sầu:
Liễu nghiêng tóc rũ trước lầu gió se.
Địch rầu giọng kéo lê thê
– Thơ ai khuya lạnh ngã đề tương tư? –
Nến hao lệ ứa từ từ,
Ngẩn ngơ tựa gối nàng như mất hồn.
Rút trong tập Vương hương.