Cái chết của em Ái – Tế Hanh
Một tiếng nổ xé trời, tung bay bụi cát
Bọn giặc thét lên những tiếng thét điên cuồng
mấy thằng còn lại vội chuồn
Bắn Ái chết, thây nằm trên bãi biển
Một tiếng nổ xé trời, tung bay bụi cát
Bọn giặc thét lên những tiếng thét điên cuồng
mấy thằng còn lại vội chuồn
Bắn Ái chết, thây nằm trên bãi biển
Trời lại xanh. Như một niềm mong đợi
ánh sáng nhảy trên mái nhà rạ mới
vết thương lành kéo một lớp da non
bạn mất đi nhưng tình bạn vẫn còn
Lòng miền Nam tôi chưa nói hết lời
Gửi miền Bắc hồn tôi còn tưởng vọng
Nay tôi gửi tình tôi trong Tiếng sóng
Hỡi đồng bào, đồng chí mến thân ơi!
Không gành thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương
Dầu anh đâu, em đâu
Hai ta vẫn gần nhau
Giấc chiêm bao đêm trước
Soi sáng cả ngày sau
Lập tổ đổi công, đào mương chống hạn
Gánh lá ủ phân, trồng thêm khoai sắn...
Cả quê hương vang tiếng hát cần lao
Tiếng hát hai ta sung sướng chen vào
Chị ơi, trời đã sáng
Mắt tôi chói mặt trời
Đưa vạt áo chị ơi!
Cho tôi lau nước mắt
Những điều anh không nói ra
Nhưng chắc là em đã biết
Những lời không ghi vào bưu thiếp
Nhưng chắc lòng em đã đọc hết lòng anh
Bọn tay sai giặc Mỹ
Lũ cú vọ ăn đêm
Trước khúc hát thiêng liêng
Sợ, chui vào bóng tối