Đời đáng chán? – Không đâu, người chẳng chán
Đời vui tươi, đời đẹp, xiết chi dài
Lo sương sa mù mịt sáng ngày mai
Thì đã có hôm nay bừng nắng sớm
Nghìn năm mới tưng bừng hoa với bướm
Vẫn nô đùa vui mãi thắm hoài xuân
Em nhìn anh cười cợt tiếng vàng ngân
Này tri kỷ âm vang nghìn vạn thuở
Ta chớ ngại ngần chi, đừng bỡ ngỡ
Gặp nhau rồi Tư Mã sánh Văn Quân
Tình bao la đâu xứng cảnh sắc gần
Tình rộng rãi chan hoà vũ trụ
Đâu gió biển hương rừng hội tụ
Thổi hồn anh quyện chặt lấy hồn em
Khi lứa đôi ngây ngất êm đềm
Thì quá khứ chua cay là chuyện bỏ
Vầng trăng bạc xa ôm bờ sóng vỗ
Tựa tim tình đùa nhịp khúc mê ly
Chớ than rằng ôi gặp gỡ nhau chi!
1944