Líp líp! Lơ lơ
Ai nói vu vơ
Rằng Tây nhút nhát?
Tây chiến rất bạt
Tây đấu rất hùng,
Ra trận lập công
Cực kỳ oanh liệt.
Chuyện đây có thiệt,
Kể lại nghe chơi,
Ta phải khiếp người
Rằng Tây can đảm!
Hăm hai tháng tám,
Có một đội binh
Phía nam Hà thành
Đang đêm hốt hoảng,
Thấy loà đốm sáng
Trong tối rập rình,
Ngỡ tưởng Việt Minh,
Liền xông ra bắn.
Đùng! Đoành! Tán loạn
Nửa tiếng đồng hồ,
Mà phía quân thù
Không ai bắn trả.
Lấy làm quái lạ
Mấy chú trấn tâm.
Ô! Bé cái nhầm!
Bắn đàn… đom đóm!
Liền ra thắc thỏm
Báo cáo cấp trên.
Bị tẽn tèn ten,
Hầm hầm ông sếp
Tức xầu bọt mép
Hạ lệnh: “Thôi, thôi!
Ngửng bắn rút lui!”
Rất là trật tự.
Trở về buồng ngủ
Quân lính bồi hồi
Không biết nên cười
Hay là nên tủi…
Sớm mai thầy đội,
Chưa ngớt bực mình,
Quyết định dẫn binh
Quét càn làng xóm.
Trả thù đom đóm,
Châm lửa thiêu nhà,
Tây đốt miệng la
Rất là bạo dạn.
Làm xong thủ đoạn,
Hùng hổ kéo về
Đi khỏi luỹ tre
Chưa đầy trăm thước,
Bỗng nghe: lốp bốp!
Tặc tặc nổi ran
Bọn lính kinh hoàng:
“Việt Minh! Du kích!”
Cả đoàn huỳnh huỵch
Hạ thổ thực mau
Thầy đội cúi đầu,
Mũi hôn đất ruộng,
Hô cuồng hô cuống
“Bắn! Bắn! Bắn đi!”
Theo lệnh chỉ huy
Toàn quân vùi đất,
Chúi đầu nhắm mắt,
Chĩa súng bấm cò,
Ngót tiếng đồng hồ
Bắn về làng háy
Bắn quàng bắn quấy
Đã tốn đạn thay!
May khéo là may,
Việt gian bỗng đến
Giải nguy cứu biến
Cho đội hùng binh,
Xem xét tình hình
Việt gian cười rũ,
Bảo rằng tiếng nổ
Trong xóm cháy kia
Do tại mấu tre,
Lửa thiêu nứt toạc
Nổ ròn “tặc tặc”
Như đạn liên thanh
Không phải Việt Minh
Bắn ngầm đột kích
Nghe lời giải thích,
Toàn đội tuần binh
Mới rõ sự tình,
Cụp tai bò dậy,
Lấm như trâu vấy
Chán ngàn bẽ bàng,
Dời chốn “sa tràng”
Trở về dinh trại.
Hôm sau Ngày mới
Cùng báo Lăngtăng
Đã có bài đăng
Mục tin chiến sự
Rằng: Quân cảm tử
Du kích Việt Minh
Hôm qua thình lình
Đành đồn quân nọ.
Bắn nhau rầm rộ,
Địch bị đánh lui,
Thiệt hại nặng dùi
Thế là hết chuyện.

In trong “Nụ cười kháng chiến”.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Để lại một bình luận