Đám chết nghèo – Đoàn Văn Cừ
Chiều tối đôi khi đám chết nghèo
Tiếng hờ thê thảm não nùng theo
Bọn người khiêng gánh trên đường cái
Ngọn nến quan tài gió lắt leo
Chiều tối đôi khi đám chết nghèo
Tiếng hờ thê thảm não nùng theo
Bọn người khiêng gánh trên đường cái
Ngọn nến quan tài gió lắt leo
Đêm cướp, làng sương tối mịt mùng
Tiếng tù và lạc giữa đồng không
Tan sương nhiều dấn chân người lạ:
Đường rấp cành tre, ngõ cắm chông
Một góc trời khuya sáng đỏ ngời
Quanh đồng tiếng chó sủa inh tai
Mọi người lo lắng nhìn nhau nói:
Làng dưới nhà ai đã cháy rồi!
Đêm thuế đèn dây thắp sáng choang
Đình ran tiếng vọt, tiếng kêu oan
Trát về truyền hạn hai ngày nữa
Trống mõ canh khuya rợn xóm làng
Phần chia vừa hết kéo nhau ra
Ông nọ còn quên phẩm oản nhà
Bổ lại đâm vào ông bước tới
Tay rời xâu thịt bắn đi xa
Chiêng trống vừa im. Một bóng người
Vái dài hai vái, cúi đầu lui
Ngoài kia tràng pháo vang trời nổ
Tiếng trẻ hò reo: lễ "tất" rồi
Đêm tối ma trơi hiện lững lờ
Xanh lè: trời nắng, đỏ: trời mưa
Quạ kêu: người chết, hồn sa đất
Quẹt réo: đưa tin khách đến nhà
Chùa xóm làm ngay ở mé ngòi
Trong ba ngày Tết cúng gà xôi
Cúng xong các cụ chia gà biếu:
Bốn cụ ngồi trên biếu bốn đùi
Trong túp nhà tranh cạnh liếp che
Ngọn đèn mờ toả ánh xanh lè
Tiếng chày nhịp một trong đêm vắng
Như bước thời gian đếm quãng khuya
Chiều hôm thằng bé cưỡi trâu về
Nó ngẩng đầu lên hớn hở nghe
Tiếng sáo diều cao vòi vọi rót
Vòm trời trong vắt ánh pha lê