Hát ru như sóng – Phạm Thiên Thư
Truyện ngàn xưa, truyện ngàn sau
Xem ra một tấn biển dâu trò đời
Trong mơ, con nhoẻn môi cười
Hiểu chi trong tiếng ru hời ngàn năm
Truyện ngàn xưa, truyện ngàn sau
Xem ra một tấn biển dâu trò đời
Trong mơ, con nhoẻn môi cười
Hiểu chi trong tiếng ru hời ngàn năm
Tống quân lại động biên thuỳ
Tôn Lê Hoàn – diện chỉ huy trong ngoài
Hoàng bào trao lại Hoàn ngay
Nước non lỡ mất, thì ngai sao còn
Nước nhà gần một triệu quân
Giao cho Thập đạo Tướng quân Lê Hoàn
Vừa phòng bị, vừa khai hoang
Mười hai năm bỗng dở dang cơ đồ
À ơi, góp sức chung tay
Vì chung – chẳng để vì ai mới làm
Bước chân mở đất phương Nam
Non cao chẳng ngại, trường giang chẳng từ!
Nhà tu đi giữa sương mù
Mù sương ai biết đường tu giữa đời
Chỉ còn nguyên một con người
Chỉ con người mới biết trời mù sương
Nước nhà lâm cảnh qua phân
Giáo gươm thay lẽ nghĩa nhân trị vì
Thì con phải dậy mà đi
Cự tà phụ chính hãy vì lòng thương
Về cùng trị nước chung vai
Xưng là Thiên Sách Vương – tài lược thao
Ngập toan nắm hết binh trào
Ai dè chết sớm, quyền vào tay em
Tam Kha nuôi Ngô Xương Văn
Lại giao Văn giữ binh quyền trị an
Văn cùng các tướng mưu toan
Lật Tam Kha, đoạt ngôi vàng đảm đương
Nước của ta, lại về ta
Khác chi giặt gấm, thêu hoa tự mình
Nơi nơi ca hát ân tình
Mở pho sử Việt, bình minh đầu đời
Trống đồng nổi trận phong ba
Cọc đâm thuyền giặc, sóng pha máu đào
Bắt giết thái tử Hoằng Thao
Hán chủ vội thoái quân vào Phiên Ngung