Loa thành – Phạm Thiên Thư
Loa thành trải mấy phong ba
Tấm gương Trọng Thủy để mà chung soi
Còn chung huyết chủng giống nòi
Nỏ thiêng giương mũi tên ngời đồng tâm
Loa thành trải mấy phong ba
Tấm gương Trọng Thủy để mà chung soi
Còn chung huyết chủng giống nòi
Nỏ thiêng giương mũi tên ngời đồng tâm
Nhà Tần lên, Thục theo về
Ta thành Tượng quận, não nề lòng dân
Nổi lên diệt đại quân Tần
Tướng Đồ Thư phải bỏ thân rừng già
À ơi, mẹ kể chuyện rồi
Mai sau đi học, con thời suy ra
Có Dung, có Đổng, mới hòa
Mở mang, đùm bọc, đẹp ta đẹp người
A ời, con ngủ cho mau
Bàn tay mẹ sắp bạc màu thành mây
Giặc viễn chinh nào qua đây
Nghe sự tích chẳng vài giây lắng chìm?
Cái chi mà chẳng đổi dời
Còn chăng châu ngọc không lời long lanh
À ơi, cái tiếng vàng anh
Có vào giấc ngủ con – thành mơ không?
À ơi, hoa đại hoa bòng
Sẽ thơm từ cái lòng mong của bà
Tay người xuống đất thành hoa
Chân người đạp biển trước là An Tiêm
À ơi, chỉ có con người
Hợp hòa trời đất là lời ông cha
Tâm thành thần cũng hiện ra
Chỉ con đường Việt – dân ta lên đàng
Tấm lòng khi đã vươn cao
Sức thành Phù Đổng biết bao thần kỳ
À ơi, cứ ước nhiều đi
Miễn là thành nguyện chờ khi tựu thành
Gậy thần – chỉ lặng phong ba
Hai đầu sinh tử – cũng là huyền không
Tản Viên cái lẽ đại đồng
Gậy thần Sách ước một lòng không hai
Cái hoa trắng rụng bên thềm
Trải mời bước chị êm đềm lên mây
Truyền vào tâm khảm ru này
Kết nên siêu thức sâu dầy âm thanh