A ời, thương con nụ cười
Như hoa thơm ướp theo lời mẹ ru
Bây giờ “con cụp” hoa chưa
Cho mẹ nửa giờ gánh nước tưới hoa
Thục Phán bên cạnh nước ta
Sang cầu hôn đóa chúa hoa nước mình
Hùng Vương lại chẳng thuận tình
Thế là vua Thục bất bình để tâm
Dặn con cháu, hận khôn cầm
Phải san bình địa sơn lâm vua Hùng
Văn Lang trễ nải binh nhung
300. Thừa cơ Thục Phán trùng trùng kéo sang
Mười tám đời họ Hồng Bàng
Chỉ vì khinh địch, thành vàng tả tơi
Hùng Vương theo Thục thành ngôi
Văn Lang sáp nhập, đổi dời triều cương.
Phán xưng là An Dương Vương
Nước là Âu Lạc, miếu đường Phong Khê
Nhà Tần lên, Thục theo về
Ta thành Tượng quận, não nề lòng dân
Nổi lên diệt đại quân Tần
Tướng Đồ Thư phải bỏ thân rừng già