Tiếng hát da vàng – Phạm Thiên Thư
Ơi! Tiếng hát da vàng
Cho thần linh nhảy múa
Cánh huyền con ong chúa
Lạc tách hương cà phê
Ơi! Tiếng hát da vàng
Cho thần linh nhảy múa
Cánh huyền con ong chúa
Lạc tách hương cà phê
Thung lũng hiền như nôi
Buổi chiều hun khói biếc
Anh mò như con diệc
Ngó em tròn viền trăng
Từ một thời rất xa
Mịt mù trong dã thoại
Đêm nay ta gặp lại
Trái tim mình trong trăng
Chống cằm ngồi ngó lung linh
Nhành sen thiêm thiếp bên mình lả hương
Não nùng dài ngón tơ sương
Cánh con bướm trắng bên tường chập bay
Sương mù dần tan ra
Thị trấn hồng như mộng
Xanh rừng tùng âm động
Ngân một bản tình xa
Sao ngủ nhờ trên lá
Lá ôm tròn như tim
Chiều nay ngôn ngữ lạ
Cắm xuống hồn như kim
Giữa em và giữa ta
Cách ngàn năm ánh sáng
Hữu hạn cùng vô hạn
Long lanh một chữ Hòa
Đêm thần thoại mù sương
Áo em vờn như bướm
Theo tim mình chao lượn
Vũ khúc rừng quê hương
Hôm nay ta trở về
Ôn lại từng dáng xưa
Bâng khuâng hè phố tím
Ta buồn như hạt mưa
Nơi ấy là cái Ta
Lộng gió ngàn vũ trụ
Trong vương thành xưa cũ
Đóa sen vàng reo ca