Mắt tình – Phạm Thiên Thư
Sợi buồn ta cắm riêng ta
Bâng khuâng nửa mảnh trăng tà cảm thông
Mắt tình em hiện dòng sông
Chìm con thuyền nhỏ giữa mông mênh đời
Sợi buồn ta cắm riêng ta
Bâng khuâng nửa mảnh trăng tà cảm thông
Mắt tình em hiện dòng sông
Chìm con thuyền nhỏ giữa mông mênh đời
Em thả xanh hồn tôi
Đôi mắt thuyền độc mộc
Tôi trở thành cái cốc
Đựng buổi chiều long lanh
Tà áo em bay khuất dặm trường
Theo tìm như bướm dõi làn hương
Tóc bay một thoáng chiều tao ngộ
Em lợp hồn ta một mái hương
Dìu nhau trong bao la
Những bước đời hữu hạn
Em nghiêng đầu lãng mạn
Trên trùng dương đôi ta
Lá rụng vườn ta vàng vườn em
Tình ta theo lá trải bên thềm
Gót hồng em có đi trên lá
Đố biết vì sao - gặp chút êm!
Mắt nàng như con quay
Xoáy mãi vùng tưởng tượng
Ta trở về khật khưỡng
Buồn toa tàu đêm than
Ta muốn kiệu trăng về
Lưu nàng trong viện sách
Ta ganh chàng Lý Bạch
Nhảy ôm nàng khoả thân
Chiều Tây phương như son
In gác chuông chùa mục
Tiếng chuông vàng hoa bụt
Trầm mặc ngàn núi non
Tóc em dòng sông nhung
Tay em mười cánh bạc
Bắc con cầu thơ nhạc
Đưa hồn ta năm cung
Người mẹ như chiêm bao
Nhìn con cười xán lạn
Chợt bước chân loạng choạng
Vấp nụ cười con thơ