Hoàng khuyên – Phạm Thiên Thư
Cánh cửa đời mở ra
Thả chim vờn như khói
Có mặt trời chói lọi
Trên non thành tổ hương
Cánh cửa đời mở ra
Thả chim vờn như khói
Có mặt trời chói lọi
Trên non thành tổ hương
Mắt em giương nhẹ cánh cung huyền
Buông một tia nhìn ngập trái tim
Đôi cánh anh tưởng làn gió lớn
Rụng bên đồi trải tím hoa sim
Hiu hắt ngọn đèn thần
Sáng cõi hồn châu Á
Em nồng nàn mùa hạ
Ta bên đường phân vân
Nơi trái tim yêu nước
Hẳn vương vấn câu hò
Nỗi sầu thành sức mạnh
Xanh mướt điệu hò ơ
Hạt nước bao ngày ẩn cõi mây
Sớm nay reo múa mảnh sân này
Vui mừng họp bạn xuôi về biển
Tay nắm tay thành một chuỗi dây
Khuya nay ta về nhà
Chùm sao tươi cuối lộ
Xuôi con cầu thả bộ
Ta hát cùng dòng sông
Hang ổ của muôn hoa
Chốn đi về thơ mộng
Ta hiến dâng cuộc sống
Hang mặt trời thi ca
Xin cảm tạ đất trời
Tình cờ hay định trước
Mỉm cười như hạt nước
Trên đài sen long lanh
Chiều xưa và chiều nay
Cách nhau vài nỗi nhớ
Tay em chiều bỡ ngỡ
Ôm bên mình đóa hoa
Ta tình cờ ra đây
Cũng như là tất cả
Trên dây tình kỳ lạ
Hội tròn một điểm ngân