Ánh mắt – Phạm Thiên Thư
Dây đàn khắc khoải giữa rừng sâu
Từng điểm âm ngân rất nhiệm mầu
Bến suối vô tình em rửa mặt
Hạt đàn vương lại mắt em sâu
Dây đàn khắc khoải giữa rừng sâu
Từng điểm âm ngân rất nhiệm mầu
Bến suối vô tình em rửa mặt
Hạt đàn vương lại mắt em sâu
Đêm đêm tơ tưởng chưa ngừng
Cái ta hay chỉ là từng bấy hoa
Mai sau xuống ngựa cuồng ca
Phủi tay ném hết ngọc ngà trên yên
Giao thừa bút thảo dòng hoa
Mình mặc áo mới hết ra lại vào
Mừng con "Thầy chúc Anh Hào
Sau đền đáp được công lao Nước Nhà"
Vào bẫy chim giữa rừng sâu
Cánh hoa rơi lợp trên đầu như mưa
Chợt buồn ngâm mấy dòng thơ
Thử xem sắt đá ngồi chờ thi gan
Thì thào suối bỏ rừng sâu
Về quanh
lều cỏ hồng màu phù dung
Bài ca tịch mịch vô cùng
Vác cào ra bãi vun cây
Thương ơi khoai sọ trơ gầy mênh mang
Con chim hát khúc ca vàng
Bỏ mây xuống cánh đồng lam bạn bầu
Vị tình mặc rừng sâu
quán vô lượng cõi khổ
thành tựu muôn hạnh lành
cõi hồng xe Pháp độ
Tỳ kheo dù tuổi nhỏ
tinh tấn về đạo ta
như hào quang cõi đất
như hương giải thoát hoa
Như cỏ hại mầu đất
tham dục hại thế nhân
bố thí lìa mê đắm
hóa sinh cõi trời thần
Vui giữ giới trọn đời
tin chân chính là vui
vui tăng lòng bi trí
vui cứu độ muôn loài