Nắng mai – Thái Can
Đầy trí ngây thơ - Mộng hão huyền
Mơ màng chàng ước cuộc tình duyên
Ái tình đẹp tợ hoa xuân thắm
Em tợ trên không tiếng quản huyền
Đầy trí ngây thơ - Mộng hão huyền
Mơ màng chàng ước cuộc tình duyên
Ái tình đẹp tợ hoa xuân thắm
Em tợ trên không tiếng quản huyền
Biển rộng quá xanh giời quá sáng
Bầu trời quá rộng trăng quá cao
Hồn ta tợ cánh chim hồng nhạn
Một buổi chiều đông gió rạt rào!
Nhưng khoan! khách hãy cứ ngồi chơi
Xin để cho tôi kẻ nét ngài
Chải tóc, tô son và điểm phấn
Muôn phần hoa diễm đượm màu tươi
Tự đó đến giờ mây gió thổi
Bao lầu tan tác trong lòng tôi
Nhưng tôi xây lại trong mơ mộng
Một cảnh lầu cao đẹp tuyệt vời!
Nếu cha hỏi cặp đào trước ngõ
Sao chỉ còn một gốc ngả nghiêng?
Con sẽ chỉ một cây đào nhỏ
Bên cây tùng, rồi đứng lặng yên.
Này lặng em ơi, lặng lặng nhìn
Phải chăng mình ngựa sắc hồng in?
Nhẹ nhàng em sẽ buông rèm xuống,
Chị sợ trong sương bóng ngựa chìm.
Về nhà độ ấy nhãn còn non
Cách mặt cô em mấy hạ tròn.
Thổn thức bên nhà hơi hát nhẹ
Nhẹ nhàng mới biết hát ... ru con.
Mồ hôi mà đổ xuống đầm
Cá lội phía dưới, rau nằm phía trên
Mồ hôi xuống, cây mọc lên
Ăn no đánh thắng, dân yên nước giàu.
Con thuyền lặng lẽ trên sông
Như thời khắc chảy trong dòng hư vô
Trong sương tôi ước cùng cô
Mê man hát khúc tình ca tuyệt vời