Ghê gớm, ai gây cuộc hí trường?
Biết bao kẻ khóc với người thương!
Lam Giang sóng cuộn trăm dòng lệ,
Hồng Lĩnh tro vùi một đống xương.
Nóng mặt anh hùng, người chí sĩ,
Đau lòng cố quốc, khách tha hương.
Ngán thay ngọn lửa vô tình nhỉ,
Trông thấy ai mà chẳng đoạn trường.