Suốt đời lãng mãn mặc tiêu dao
Non nước từng phen tụ thưở nào
Đúc lại can tràng nhờ hạo khí
Rồi ra thân thế được thanh cao
“Chút tình bến cũ còn đeo đẳng”
“Hụt chuyến đò đưa nghĩ nghẹn ngào”
Gặp gỡ cố nhân rằm tháng trước
Cầm tay thuật lại nỗi lao đao