Thơm như tiếng ngọc lưng chừng,
Mát như hơi mát của lòng đương tơ.
Áo xuân trong trắng ai ngờ,
Áo người quân tử bây giờ nao nao.
Nhạc bay là nhạc còn cao,
Đố chàng lắng biết phương nào là phương
Nhạc về quên nhớ quên thương,
Cho người nước Lỗ đo lường dư âm.