Gió đưa mặt trời dần cao
Khóm tre rì rào muôn tiếng chim kêu
Ðẫm mình trong gió hiu hiu
Lúa non sóng uốn thầm reo cuối trời
Trên đường đê bé chạy dài
Bóng trâu trên nước, bóng người trên cây
Ngoài trời mây sáng hây hây
Nước non tô loáng da ngày cuối thu
Ðáy hồ mấy mắt sao lu
Và trên nón dạ sương mù quệt ngang
Chân trâu nghe nặng bước đàng
Gió đưa tiếng học bên làng như ngâm
Ông Hương qua đấy, nghĩ thầm:
– Bằng văn Yếu lược nó cầm trong tay
Bên đình mấy giải khăn bay
Ðời tươi qua ánh ban ngày lẫn trăng
Ổ rơm, bác xã thôi nằm
Chân đi guốc thấp, xỏ nhầm guốc cao
Mắt còn líu ríu chiêm bao:
Với cho tao điếu thuốc lào, cu con!