(nhân đêm trừ tịch, thân tặng Hồng Phúc, Phương Hương)
Tỉnh dậy – mặt trời chưa thức giấc
Năm canh còn lại một canh năm
Trà sen trừ tịch hương còn ngát
Thoảng Pháp-hoa-kinh giọng rất trầm
Có phải lời em tự chốn xa
Vọng về trong bóng khói, sương hoa
Cùng nhau tuy chẳng bào thai mẹ
Nhưng khác gì chung một mái nhà?
“Hoa lưu động khẩu ưng trường tại
Thuỷ đáo nhân gian định bất hồi”
Hoa thơm cửa động còn thơm mãi
Nước chảy vòng trần luống chảy xuôi…
1980