Gửi Mai Hoa
Đoàn chèo Hà Nội
Anh cám ơn em diễn chèo cô Tấm
Quả thị miếng trầu quấn quít mùi hương
Lời đơn sơ em đáp lại khiêm nhường:
“Em diễn được vì anh soạn vở.”
Từng đêm diễn ra về vui hớn hở…
Nghĩ cho cùng… không phải cám ơn nhau.
Chúng ta mang hoa trái tuổi xuân đầu
Cùng lao động dưới đèn vui lửa sáng
Nhờ xương máu đã làm nên Cách mạng
Giải phóng con người trên đất cần lao,
Làm dâu xanh lúa chín rạt rào.
Làm câu hát của nghìn năm sống lại.
Em tự đất phù sa khoai ngô lấp bãi
Bước lên vòm sân khấu đẹp đèn hoa;
Anh nâng niu từng tiếng nói đậm đà
Lời dân tộc có măng rừng muối biển
Viết câu hát nhờ em trong trẻo tiếng
Hát cho người lao động mến yêu hơn
Màu dâu xanh lúa chín rập rờn
Trên đất nước bình minh tuổi trẻ.
Xuân về áo mới ta may
Cũng nhờ tấm vé
Của bao người dãi nắng dầm mưa
Gửi cho ta gạo trắng cơm mùa.
Làm nên ngói nên vôi
Góp vào cuộc sống.
Em ơi, nghĩa đời cao rộng
Lẽ nào đi cám ơn nhau?
Chọn tấm khăn nào chỉ thắm bền lâu
Em hãy đội dưới đèn vui lửa sáng.