(Tặng một kịch sĩ)

Kiếp trước hoa là thiếu nữ,
Sống một kiếp vạn người thương.
Chết vô duyên, vùi bên đường
Một nấm đất vàng
Dãi nắng dầm sương;
Trên nấm xương lạnh
Trồi lên một cành
Lúc canh trường
Thoảng mùi hương.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Để lại một bình luận