Tôi nào mơ nhà cao cửa rộng
Chỉ xin dăm thước đất
Mần cái ao nhỏ
Đêm nằm nghe con mè con trắm chơi trăng
Thảo lòng, trồng sống được vài cây để năm 2000 chăng chớ
Vào tay áo này được đón gió ngàn khơi
Mình ơi cho tôi hỏi mình
Người thợ vườn Trường Cửi
Trồng bưởi, mấy thu bưởi mới ra hoa?
-“Thu anh dài hơn thu người gấp bội”.
Mong chút thoảng gió trời
Cho khỏi tủi gối sóng đôi
Sẵn bút đây ta viết khấn mấy lời
Gởi ông vời vợi cao xanh, ông thổ thần cao thẳm
Ta chỉ xin miếng đất nhỏ mà thôi
Nhược bằng, thì thôi, cho ta một vồ ta thoát khỏi trần gian
Để ta đến bờ lẩn thẩn chốn sông Ngân
Với quạ mực, quạ khoang, ta bắc cầu Ô Thước
Trên lưng nghé, giữa trời Ngưu cùng ả Chức
ta hát bài “non xanh nước biếc”
Rồi nhớ trần gian, năm bảy bữa ta bay về
Ròng giữa đường quê
Như xưa ta ngồi đổ ô ăn quan cùng bạn xóm
Và trong chập chờn lửa đóm
Ta lắng nghe câu hát dặm giạt bờ.