Chơi giữa mùa trăng – Hàn Mạc Tử
Tôi nắm tay chị tôi giật lia lịa và hỏi một câu hỏi tức cười làm sao: "Có phải chị không hở chị?". Tôi run run khi tôi có cái ý nghĩ: Chị tôi là một nàng Ngọc nữ, một hồn ma, hay một yêu tinh. Nhưng tôi lại phì cười và vội reo lên: "A ha, chị Lễ ơi, chị là trăng, mà em đây cũng là trăng nữa!".