Động đất – Nguyễn Tất Nhiên
Lúc gần sáng bỗng ầm ầm tiếng đất
Chàng đang mê ngỡ pháo kích đêm khuya
Thì ra hồn vía đã quen rung chuyển
Trên quê hương thường nhật cảnh chia lìa
Lúc gần sáng bỗng ầm ầm tiếng đất
Chàng đang mê ngỡ pháo kích đêm khuya
Thì ra hồn vía đã quen rung chuyển
Trên quê hương thường nhật cảnh chia lìa
Hãy ngồi yên lặng đó
Ta về nhé em yêu
Tình xa như bóng nắng
Bên kia quả địa cầu
Áo em trắng cả sân trường trắng
Tan học chiều nay có ngẩn ngơ?
Chiều nay anh ở xa lăng lắc
Không cách chi về đón tiểu thơ!
Tâm hồn tôi có một dòng sông
Chảy qua nhà cô bạn chung trường
Chiều sông dâng sóng miên man gió
Bay tóc bay hồn tôi thanh tân...
Những tưởng học làm Cao Bá Quát
Nào hay uống rượu sầu thêm sầu
Ta thấy mùa thu còn sáng lắm
Sao người về như sợ gió đêm sâu
Vì áo quần lâu giặt
Vì hay mang dép mòn
Vì hay quên rửa mặt
Vì hay quên chải tóc
Mưa nắng hai mùa trên xứ nội
Vun trồng từng luống mạ vồng khoai
Mấy dây trầu “lẹt” tươi màu lá
Ôm ấp hàng cau với tháng ngày
Bắt đầu
Những cơn mưa mịn vỗ vai mặt trời
Bắt đầu
Những chiếc lá nhẹ dạ nhất
Đò qua sông, chuyến đầu ngày
Người qua sông, mặc áo dài suông eo
Sông hiền sóng lạ lùng reo
Trời bao la cũng nhìn theo ... ái tình
Sao thiên thu không là xa nhau?
Nên mưa xưa còn giăng ngang hồn sầu
Tôi đứng như cây cột đèn gẫy gập
Và một con đưỜng cúp điện rất lâu