Chiều – Thế Lữ

Cảnh vắng. Trời hanh. Giáng mai chiều
Buồn xa ngưng lại nỗi đìu hiu...
Bỗng đâu xao xuyến cây reo gió,
Bụi chạy đường khô lá đuổi theo.

0 Bình luận

Trưa – Thế Lữ

Đường nắng. Trong dâu tiếng nói cười
Bay ra, ròn rã ghẹp bên tai
Ngừng chân, rẽ lá tìm. Im phắc:
Vàng rọi lưa thưa, chẳng mấy người.

0 Bình luận

Truỵ lạc – Thế Lữ

Em ơi, ta không dám để lòng ta nhớ lại
Vì đôi phen trong những lúc điên cuồng
Mảnh hồn thơ còn thoi thóp giữa đêm suông
Bắt ta tiếc quãng đời trong trắng mãi.

0 Bình luận

Đêm mưa gió – Thế Lữ

Nhưng đau đớn! -- Tâm-hồn ngao ngán quá
Thú vui tàn. -- Mà giá ngắt như băng,
Trái tim mỏi, không buồn sôi nổi nữa.
-- Ngoài đêm khuya mưa gió vẫn không ngừng...

0 Bình luận

Yêu – Thế Lữ

Yêu em từ đó ta phơi phới,
Sống ở trong nguồn thú đắm say,
Nhưng cũng sống trong đau khổ nữa.
Miệng cười trong lúc nhắm chua cay.

0 Bình luận