Đi thi – Thượng Tân Thị
Văn đặt lắm câu khuyên đỏ lói
Viết thôi đầy quyển nét đen sì
Thế mà có rớt là xui lắm
Chớ đổ thừa quanh: mạng, vận, thì
Văn đặt lắm câu khuyên đỏ lói
Viết thôi đầy quyển nét đen sì
Thế mà có rớt là xui lắm
Chớ đổ thừa quanh: mạng, vận, thì
Vượt biển ra khơi đừng ngại khó,
Sôi kinh nấu sử mới nên cho.
Một mai nước đổ nghe vang sấm,
Phỉ bấy cung tên nó học trò.
Xướng họa cùng nhau con mắt sáng,
Chấn hưng cho kẻ tấm lòng hăng.
Bạc Liêu nổi tiếng nhiều tay giỏi,
Xui khiến gần xa hưởng ứng chăng ?
Nằm không yên giấc nên trằn trọc.
Ngồi chỉ lo đời muốn rắp ranh.
Khêu ngọn đèn lên nhìn thấy bóng.
Thở than mình chịu kiếp hư sinh.
Đạp xe dong ruổi người đi xóm,
Mang súng xênh xang lính ngủ dòm.
Ta vẫn đường xa chưa tới chỗ,
Thu không trống đã đánh tom tom.
Một nguồn đào biếc ai là chủ
Mười mẫu trà xanh kẻ nhắc ông
Dấu mực đề thi rêu bọc kín
Khiến người mặc khách mập mờ trông
Trời cao vàng tắt, trên cây
Con cim bé nhỏ gọi ngày hôm sau,
Âm thầm mây rủ rê nhau
Kéo đi trốn cảnh u sầu đem tăm.
Cát bụi tung trời -- Đường vất vả
Còn dài -- Nhưng hãy tạm dừng chân,
Tưởng người trong chốn xa xăm ấy
Chẳng biết vui buồn đón xuân?
Thành Đô với cảnh sắc huy hoàng
Cũng lặng chìm trong áng khói sương.
Hoà thuận yên vui đời thái lạc.
-- Đồn xa, quân lính hoạ ca xang.
Hàng châu lặng lẽ rơi chìm
Dưới hồ trong biếc. - Bên thềm đăm đăm
Hai cô lả lướt nghiêng nằm
Hai cô đứng thắp hương trầm hai bên...