Tục Khuê phụ thán kỳ 04 – Thượng Tân Thị
Giọt lệ vì ai để nhớ thương
Bốn chín tuổi dư gần bóng xế
Hai hai năm lẻ vắng mùi hương
Biển dâu đổi cuộc xui nên thế
Giọt lệ vì ai để nhớ thương
Bốn chín tuổi dư gần bóng xế
Hai hai năm lẻ vắng mùi hương
Biển dâu đổi cuộc xui nên thế
Nghĩ khi dựa gối kề bên cạnh
Nhớ lúc trao tay để xuống nôi
Chia rẽ bây giờ thành mấy ngả ?
Trời làm chi tệ lắm trời ơi!
Lưới thưa mở đặng chăng thì mở
Phận mỏng dầu may rủi mặc dầu
Lưỡng lự ra vào trăng đã xế
Đồng hồ tích tắc suốt đêm thâu.
Ôm lòng biển Ấn trông mù mịt
Ngóng cổ trời Phi ngó vót non
Chua xót nỗi này ai có thấu
Xương mai ngày tháng luống hao mòn.
Lằn mõ làng xa canh cốc! cốc!
Tiêng chuông chùa cũ giộng bon! bon!
Nỗi riêng ai biết ta thương nhớ,
Chồng hỡi chồng! Con hỡi con!
Mối sầu kia gỡ khoanh chưa hết,
Giọt thảm này tuông bửng khó ngăn.
Ngán bấy cuộc đời không gượng gạo,
Canh chầy còn ở dưới cung trăng.
Tính tới tính lui thân cá chậu,
Lo quanh lo quẩn phận chim lồng.
Đã không chung hưởng thì thôi chớ,
Sao nỡ xa nhau, chồng hỡi chồng?
Cảnh ấy tình này thôi hết muốn,
Trời kia đất nọ nỡ cho đành.
Thương nhau chẳng đặng cùng nhau trọn,
Xin hẹn cùng nhau kiếp tái sanh.
Quê nhà có kẻ lo săn sóc,
Đất khách nương nhau khỏi lạ lùng.
Mảng tính chưa xong, vừa chớp mắt,
Trống lầu đâu đã đổ tung tung!
Trăng khuya nương bóng chênh chênh một.
Kiếng bể sọi hình tẻ tẻ hai.
Nhắm thử từ đây qua tới đó.
Đường đi non nước độ bao dai?