Cang thường gánh nặng cả hai vai.
Biết tỏ cùng ai? Ai hỡi ai?
Để bụng chỉn e tằm đứt ruột.
Hở môi thì sợ vách nghiêng tai.
Trăng khuya nương bóng chênh chênh một.
Kiếng bể sọi hình tẻ tẻ hai.
Nhắm thử từ đây qua tới đó.
Đường đi non nước độ bao dai?
Viết ở Ba Kè tháng 5 năm 1919 dương lịch.
Chú thích của chính tác giả.