Chiều qua ta hát trên đồi,
Chờ tình nương vẳng hoạ lời ái ân.
Gầm trời, không một tiếng vang.
Ngoài lời gió réo trong hàng lau thưa.
Chiều nay, ta hát trên đồi,
Chờ tình nương vẳng hoạ lời ái ân.
Âm thầm gió gió cuốn lưng trời,
Nhưng, ôi! Vẫn bặt tiếng người nước mây!
Chiều mai, ta hát trên đồi,
Chờ tình nương vẳng hoạ lời ái ân.
Chiều mai, gió thốc hàng tùng…
Ta đành ôm khối tình không trọn đời.