116
Tinh tấn làm việc lành
như ngâm mình suối nguyệt
biếng nhác làm việc lành
như vùi mình dưới tuyết
117
Như tránh mang tên độc
kẻo thuốc thấm da xương
người lầm lạc ác nghiệp
mau tỉnh thoát mê đường
118
Như dưới cội hoàng lan
gió thơm chiều man mác
người vui làm việc lành
là hương bay cõi lạc
119
Nhân ác chưa hội đủ
kẻ ác vẫn yên vui
khi quả khổ dẫn tới
than chi cũng muộn rồi
120
Nhân lành chưa hội đủ
người hiền vẫn đau thương
khi quả lành dẫn tới
an lạc giữa vô thường
121
Ví như hạt móc sớm
xoi mãi cũng mòn thềm
chớ khinh điều ác nhỏ
tội báo mãi dầy thêm
122
Hạt mưa thu lấm tấm
hứng mãi cũng tràn bình
dù một điều thiện nhỏ
lòng chớ lấy làm khinh
123
Như người đẩy xe báu
tìm nẻo yên lành đi
những ai đang tu trì
phải lánh xa điều ác
124
Bàn tay không vết thương
chẳng ngại cầm nhựa độc
người hiền trí như gương
khói nào hun ám được
125
Kẻ ác hại người hiền
như tung cát ngược gió
bụi hồng quấn thân mình
rõ: “nhân nào quả đó”
126
Ngục tối chờ kẻ ác
cõi trời đợi người lành
tâm niết bàn hóa hiện
đón bực dứt tử sanh
127
Dù hang sâu thăm thẳm
dù đáy bể mông mênh
dù trốn khắp cõi đời
nào khỏi ác quả sinh
128
Dù ẩn mình động đá
dù lẩn giấu trong mây
trốn khắp thế gian này
vuốt tử thần nào thoát