Ngồi chờ đôi hạt nắng bay
Trên phơn phớt ngọn cây say màu vàng
Thả tình như cánh chuồn hoang
Bay đi cùng tận thời gian nhạt nhòa
Tưởng rằng thoát khỏi cái ta
Hay đâu nỗi nhớ thành ra vòm trời
Ngồi chờ đôi hạt trăng rơi
Trên chon vót ngọn khung trời đêm xanh
Tình ta những bước độc hành
Đi tìm những cái long lanh chính mình
Môi em cong một thuyền tình
Chở thơm cái mộng xinh xinh như là…
Ngồi chờ cái khắc không ta
Lung linh một cõi Tam hoa tụ thần