Trong một khung cửa tím
Bên trên tầng lầu cao
Em choàng áo hoa đào
Chiều chiều ngồi chải tóc
Anh bên kia quán cóc
Nhìn lên tình lao xao
Em gầy như chiêm bao
Vu vơ cười trước kính
Đôi mắt tình dấp dính
Tròn như hai vì sao
Anh rầy ước mai sau
Mong một lần gặp mặt
Gửi tia nhìn im bặt
Tắt sau vòm cửa cao
Rồi đến một hôm nào
Chống cằm nghiêng xuống phố
Gặp mắt nhìn ngồ ngộ
Em nhíu mày thanh tao
Thế rồi anh đi xa
Vẫn nhớ hoài con mắt
Vẫn thèm lần gặp mặt
Thèm nhìn đôi môi hoa
Thế rồi cuối mùa thu
Anh về ngồi quán cũ
Cửa phòng em màn rủ
Dưới nhà em tang ma
Người bưng hình em ra
Ôi tóc dài như suối
Anh chết lòng tiếc nuối
Gặp mặt rồi xót xa
Anh đi theo quan tài
Những vành hoa trắng muốt
Như dáng em tha thướt
Bàng hoàng như chiêm bao
Rồi anh sống lao đao
Sợ chẳng về quán cũ
Mối tình riêng ấp ủ
Chết một mình mình hay
Rồi mãi đến chiều nay
Tình cờ ngồi quán nọ
Nhìn lên – Em vẫn đó
Cười soi gương… tóc bay